Hành trình Trở thành Ngôi sao của Carol Huang, Nghệ sĩ múa Chính của Shen Yun
Tạp chí Magnifissance là một tạp chí về phong cách sống thượng lưu hàng đầu tại Pháp và Canada, được xuất bản song ngữ tiếng Trung và tiếng Anh, với tôn chỉ làm cầu nối giữa phương Đông và phương Tây thông qua sự đánh giá cao vẻ đẹp và sự thanh nhã truyền thống của cả hai nền văn hóa.
Trong số vừa rồi, Tạp chí Magnifissance đã có bài viết về Carol Huang, nghệa sĩ múa chính của Shen Yun. Huang tham gia Shen Yun từ năm 2017. Vào năm 2018, cô đạt giải nhất Cuộc thi Vũ đạo Trung Hoa Cổ điển Toàn thế giới do Đài Truyền hình Tân Đường Nhân tổ chức (nội dung nữ thiếu niên).
Nội dung từ bài viết "Sự Hình thành của Vẻ đẹp Truyền thuyết" của Tạp chí Magnifissance
Điêu Thuyền - một trong tứ đại mỹ nhân trong lịch sử Trung Hoa - là một nhân vật được biết đến rộng rãi ở Trung Quốc. Tiểu thuyết lịch sử Tam Quốc Diễn Nghĩa được viết vào thế kỷ 14 đã khắc họa câu chuyện Điêu Thuyền giúp người cha nuôi lật đổ một vị tướng quân phiệt tàn bạo thông qua một mối tình tay ba được sắp đặt. Ngày nay Điêu Thuyền được biết đến là một đệ nhất mỹ nhân đã làm được điều mà các lộ quân chư hầu không thể làm được: kết thúc một thời kỳ tàn bạo.
Vào thời Hán mạt, một viên gian thần đã lợi dụng lúc loạn lạc để tiến vào kinh, khống chế kinh thành. Với sự trợ giúp đắc lực từ con trai nuôi, một viên tướng võ nghệ dũng mãnh, viên gian thần này đã lộng hành triều chính, sát hại tất cả những người bất đồng. Trong khi đó, một viên đại thần, xuất phát từ lòng trung thành với nhà vua, đã thực hiện một nhiệm vụ bất khả thi. Ông đã lên kế hoạch ly gián hai cha con tướng quân bằng cách giới thiệu con gái nuôi của mình - Điêu Thuyền - cho cả hai cha con, mà không để cho người kia biết.
Câu chuyện về Điêu Thuyền đã thu hút trí tưởng tượng của nhiều nhà văn và nghệ sĩ Trung Hoa trong nhiều thế kỷ và là nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm nghệ thuật. Trong mùa diễn 2019-2020, Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun đã tái hiện câu chuyện truyền thuyết này thông qua tiết mục vũ kịch có tựa đề Mỹ nhân Kế.
Nhân vật Điêu Thuyền đã được giao cho một trong những ngôi sao đang lên và cũng là một trong các nghệ sĩ múa chính của Shen Yun: Carol Huang. Sau khi cô ấy nhận lời phỏng vấn, tôi đã vô cùng tò mò muốn gặp người nghệ sĩ đã vào vai một trong tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Hoa.
Với trang phục đơn sắc, nhã nhặn, Carol Huang xuất hiện trước mặt tôi với nụ cười trên mặt. Điều khiến tôi ấn tượng nhất là, cô ấy rất vui vẻ, sôi nổi, với phong thái chân thành. Tôi không thể tìm thấy dấu vết nào của sự mưu tính, vốn là đặc trưng của cuộc đời phức tạp của Điêu Thuyền. Trong khi nói chuyện, tôi hỏi cô ấy làm thế nào để kể câu chuyện của Điêu Thuyền trong vòng 7 phút mà không nói một lời nào, trong khi vẫn giúp những khán giả đến từ nhiều nền tảng văn hóa, xã hội, và ngôn ngữ khác nhau thưởng thức một câu chuyện 2.000 năm tuổi của Trung Hoa.
Đa số hiện nay người ta tập trung vào vẻ đẹp tuyệt sắc và tài năng khéo léo cũng như mưu kế của Điêu Thuyền. Tuy nhiên, Carol Huang có cách lý giải của riêng mình. Cô tin rằng điều cốt yếu trong câu chuyện của Điêu Thuyền không phải là vẻ đẹp mà là sự hết lòng vì cha mình và vì đất nước.
Cô nói: "Sau khi đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa, tôi cảm thấy Điêu Thuyền rất kính trọng người cha nuôi và rất hết lòng vì đất nước. Cô sẵn lòng hy sinh bản thân vì người khác. Cô ấy rất dũng cảm."
Mỹ nhân Kế là một tiết mục vũ kịch với tình tiết phức tạp. Khi Carol Huang bắt đầu chuẩn bị cho vai diễn, cô nghĩ phần khó nhất sẽ là cảnh thứ ba, đây là cảnh vũ đạo cô thực hiện cùng viên tướng quân phiệt tàn bạo và con trai nuôi của ông ấy. Phần này các động tác rất nhanh và kỹ thuật rất khó, khi Điêu Thuyền tìm cách gây ra mâu thuẫn giữa hai cha con. Tuy nhiên, sau khi đi sâu vào nhân vật, Huang phát hiện phần khó nhất là cảnh thứ hai, trong khu vườn, khi cha nuôi của cô tới hỏi cô có nguyện ý giúp ông thực hiện nhiệm vụ này không.
"Trong lòng cô không muốn làm điều đó," Carol Huang nói. "Nhưng cô cũng thấy sự lo lắng của cha, và tình thế tuyệt vọng của đất nước. Cô đã đấu tranh giữa nhiều cảm xúc: liệu cô có thể hy sinh bản thân, tình yêu, và lòng biết ơn với cha, sự khó khăn khi đưa ra quyết định, cũng như lòng quyết tâm sau khi cô đã đưa ra quyết định - đoạn vũ đạo đó đã thể hiện sự pha trộn cảm xúc rất phức tạp."
Để lột tả nhân vật một cách rõ ràng, Huang đã xem xét kỹ lưỡng những dòng suy nghĩ và cảm xúc đằng sau từng động tác trong mỗi cảnh. Cô nghe đi nghe lại âm nhạc để hòa cảm xúc của mình vào, từ đó chuyển thành động tác vũ đạo.
Vũ đạo Trung Hoa cổ điển là một hình thức nghệ thuật được điều khiển bởi trái tim của người nghệ sĩ. Chỉ khi nghệ sĩ múa đặt cảm xúc nội tâm vào các động tác thì cơ thể mới có thể thuận theo trái tim. Điều này tạo nên một hình thức vũ đạo thuyết phục và giàu tính biểu cảm.
Carol Huang chia sẻ: "Cùng một động tác nhưng có thể nhanh hay chậm, buồn hay vui, tất cả đều phụ thuộc vào loại cảm xúc mà nghệ sĩ múa muốn biểu thị. Cùng một động tác có thể biểu thị những điều khác nhau bởi vì cảm xúc phía sau là khác nhau. Đây là một trong những tính chất đặc trưng của vũ đạo Trung Hoa cổ điển."
Huang tin rằng thực hiện vai Điêu Thuyền đã giúp cô trưởng thành trong vai trò một nghệ sĩ biểu diễn. Giờ đây cô đã phát triển khả năng về lý trí trong khi biểu diễn. Đối với cô, vũ đạo Trung Hoa cổ điển không chỉ là động tác hình thể; nó đòi hỏi trí tuệ và sự đào sâu suy nghĩ. Cô nói rằng, với yếu tố lý trí mới đạt được này, cô có thể hiểu rõ hơn về nhân vật và cô biết cách biểu thị nó một cách dễ dàng hơn.
"Có thể đó là vì trong suốt quá trình, tôi đã phải xem xét rất nhiều thứ và đã phải suy xét kỹ lưỡng để có được câu trả lời," cô nói. Cô cũng chia sẻ rằng tất cả đều nhờ vào việc cô đã hiểu rõ hơn về văn hóa Trung Hoa truyền thống, vốn nhấn mạnh vào nội hàm của mọi sự việc.
"Cũng giống như văn hóa Trung Hoa, vũ đạo Trung Hoa cổ điển nhấn mạnh vào nội hàm và cảm xúc."
Carol Huang sinh ra và lớn lên tại Trung Quốc. Theo lời mẹ cô kể, từ nhỏ cô đã rất thích múa. Cô bắt đầu múa khi mới lên 4 tuổi, khi đó cô bắt đầu học múa Trung Hoa cổ điển và múa dân gian.
Khi lên 12 tuổi, cô được nhận vào Học viện Nghệ thuật Phi Thiên tại New York, là học viện hàng đầu thế giới về vũ đạo Trung Hoa cổ điển. Cô tới Hoa Kỳ và bắt đầu luyện tập chăm chỉ để trở thành một nghệ sĩ múa chuyên nghiệp. Năm 2018, Huang đạt huy chương vàng nội dung nữ thiếu niên trong Cuộc thi Vũ đạo Trung Hoa Cổ điển Toàn Thế giới do Đài Truyền hình Tân Đường Nhân tổ chức.
Trong khi sự nghiệp vũ đạo phát triển tại New York, Huang rất lo lắng về sự an toàn của cha mẹ ở Trung Quốc Đại Lục. Cha mẹ cô đều là những học viên của môn tu luyện tinh thần cổ xưa của Trung Hoa tên là Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, vốn rất phổ biến tại Trung Quốc vào những năm 1990 nhờ những hiệu quả to lớn trong việc cải thiện sức khỏe cả thân lẫn tâm. Chính phủ Trung Quốc khi đó ước tính có khoảng 100 triệu người dân Trung Quốc tu luyện Pháp Luân Công.
Lo sợ trước sự phổ biến ngày càng tăng của Pháp Luân Công, vào tháng 7 năm 1999, lãnh đạo đảng cộng sản Trung Quốc đã tuyên bố Pháp Luân Công là kẻ thù số một của quốc gia, và phát động một cuộc bức hại tàn bạo đối với các học viên Pháp Luân Công. Họ bị bắt vào các trại lao động, viện tâm thần, và nhà tù, và bị tra tấn cho đến khi họ từ bỏ môn tu luyện. Cha mẹ cô đã trực tiếp trải qua những bức hại này, vì họ không đồng ý từ bỏ đức tin của mình.
Tại Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công liên tục bị bắt giữ, bỏ tù, sách nhiễu và phân biệt đối xử một cách phi pháp. Huang đã lớn lên trong môi trường đầy sợ hãi này.
Một lần, Carol Huang vào vai một tiên nữ trong một tiết mục của Shen Yun khắc họa cuộc bức hại Pháp Luân Công tại Trung Quốc. Khi ở trên sân khấu, những đồng nghiệp diễn vai các học viên bị bức hại đã khiến cô vô cùng xúc động.
Cô nói: "Khi tôi thấy họ kiên định niềm tin không lay chuyển, tôi đã rất xúc động. Tôi biết hoàn cảnh của các học viên tại Trung Quốc khắc nghiệt như thế nào. Bất giác tôi nghĩ đến tất cả những người mà tôi biết ở đó."
Khi ở Hoa Kỳ, Huang không thường xuyên nhận được tin tức từ cha mẹ, và cũng đã nhiều năm cô chưa gặp họ. Một lần, cô nhận được tin cha mẹ cô sắp tới [Hoa Kỳ]. Cô vô cùng bất ngờ và hạnh phúc.
Sau đó cô được biết rằng cha mẹ cô vừa thoát khỏi Trung Quốc để tới Hoa Kỳ, sau khi bị bắt giữ phi pháp một lần nữa. Họ đã nói chuyện với người dân trên phố về Pháp Luân Công, và có người đã báo với cảnh sát. Sau khi được thả, cha mẹ của Huang đã quyết định rời khỏi Trung Quốc mãi mãi.
Cuộc hội ngộ của cô với cha mẹ tại Hoa Kỳ đầy niềm vui và nước mắt. Cuối cùng gia đình họ cũng được đoàn tụ mà không phải lo lắng về sự an toàn của nhau. Nhưng không gì có thể khỏa lấp được nỗi buồn phải rời xa quê hương và làm lại từ đầu ở một mảnh đất mới.
Huang và cha mẹ cô không thể liên hệ với gia đình và người thân ở Trung Quốc nữa. Nhưng cô không hề quên họ. Cô nói, điều này càng hun đúc lòng quyết tâm của cô trong việc kể những câu chuyện về đất nước và con người Trung Quốc chân thực thông qua vũ đạo Trung Hoa cổ điển.
"Đôi khi tôi cảm thấy kiệt sức sau những buổi tập căng thẳng," cô nói. "Nhưng tôi biết việc tôi đang làm rất quan trọng và rất đặc biệt. Vì vậy cho dù thế nào tôi cũng sẽ kiên định tiếp tục."
Shen Yun là một đoàn nghệ thuật biểu diễn với tôn chỉ hồi sinh nền văn hóa Thần truyền 5.000 năm, vốn đã bị tiêu hủy ở Trung Quốc dưới sự cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Để hoàn thành sứ mệnh này, hằng năm Shen Yun đều cho ra mắt những tác phẩm mới, với biên đạo mới, âm nhạc mới và cốt truyện mới.
Những nghệ sĩ múa, nhạc công, biên đạo múa, và các nhà thiết kế sản xuất của Shen Yun không ngừng thách thức bản thân về góc độ nghệ thuật để mang đến cho khán giả một bức tranh về một Trung Quốc không có đảng cộng sản sẽ như thế nào. Mỗi năm, hơn một triệu khán giả tại hơn 100 thành phố đều chào đón Carol Huang và các đồng nghiệp của cô trong đoàn nghệ thuật Shen Yun. Chuyến lưu diễn của đoàn kéo dài hơn 6 tháng và đi qua nhiều châu lục.
Huang là một nghệ sĩ tài năng. Năng lượng và lòng nhiệt thành, cùng với trí tuệ và đạo đức nghề nghiệp khiến cô trở thành một ngôi sao đang trong quỹ đạo đi lên mà gì có thể ngăn cản.
Cô nói cô rất may mắn, cô cũng rất biết ơn vì những cơ hội mà mình có được, và vì những người đã hỗ trợ cô trong suốt chặng đường qua: cha mẹ cô, các bạn học, giáo viên, các nhân viên hỗ trợ và rất nhiều người khác nữa.
Mỗi năm, cô đều lập một điều ước vào sinh nhật của mình trong khi đang lưu diễn. Mỗi năm điều ước ấy đều giống nhau: tiến bộ trong vũ đạo, và có một chuyến lưu diễn thuận lợi, thành công.
Quả thực cô rất may mắn - "Mỗi năm, điều ước của tôi luôn thành hiện thực!"