Ở ngoại ô thành phố Tây An, gần Tháp Đại Nhạn có một hang động được đặt tên là Cổ Hàn Diêu. Những ngôi nhà đơn sơ bên trong hang động là đặc trưng của vùng cao nguyên phía Bắc Trung Quốc; tuy nhiên hang động này có một chỗ khác biệt, đây từng là nơi trú thân của một thiếu phụ trẻ, nàng đã ở đây gần 20 năm để chờ phu quân trở về. Câu chuyện này đã được lưu truyền trong lịch sử Trung Quốc như một biểu tượng về tấm lòng trung trinh, khiến cho nhiều người hết sức cảm phục sự kiên nhẫn chờ đợi trong hoàn cảnh cô đơn và khó khăn của nàng.
Vương tiểu thư với quyết tâm không lay chuyển
Vương tiểu thư là ái nữ của một gia đình quyền quý thời nhà Đường. Nàng được phụ mẫu nâng niu như hoa như ngọc. Vương tiểu thư sắp đến tuổi lấy chồng, và phụ mẫu cũng mong gả nàng cho một công tử quyền quý.
Vương tiểu thư lớn lên xinh đẹp như hoa, tin nàng đến tuổi gả chồng đã lan truyền khắp chốn kinh thành. Thời điểm tiểu thư ném tú cầu chọn chồng theo nghi thức truyền thống đã đến, tất cả công tử quyền quý ở khắp nơi đều đổ về tham dự. Phụ mẫu nàng hết sức trông đợi khoảnh khắc trọng đại của con gái yêu. Tuy nhiên, trước khi tiểu thư ném tú cầu, nàng đã tình cờ gặp được một thư sinh tên là Tiết Nhân Quý.
Lần đầu gặp gỡ, Vương tiểu thư cảm thấy người này có đạo đức cao thượng và phong thái uy nghiêm, khác hẳn với những vị công tử khác. Từ bộ y phục cũ kỹ, có thể thấy thư sinh này thuộc tầng lớp bình dân; tuy nhiên chàng rất giỏi võ thuật và thông thạo tác phẩm kinh điển. Vương tiểu thư vô cùng ấn tượng với phong thái lịch lãm của chàng. Đặc biệt, điều khiến nàng cảm động nhất là tấm lòng tốt bụng và biết nghĩ cho người khác của chàng.
Lại nói về thư sinh họ Tiết, chàng cảm thấy Vương tiểu thư xinh đẹp duyên dáng như một nàng công chúa, nhưng không phải kiểu người yếu đuối, mà là vẻ đẹp cao quý ưu nhã, không chút kiêu ngạo. Sau khi biết tiểu thư là ái nữ của Vương gia, chàng thư sinh tỏ ra thất vọng vì thân phận bình dân của mình không xứng với nàng.
Thế nhưng, trực giác đã mách bảo Vương tiểu thư, người này nhất định xứng đáng để nàng theo đuổi. Vì vậy, nàng đã ném quả tú cầu bằng lụa vào chàng thư sinh họ Tiết.
Phụ thân của nàng vô cùng tức giận: “Ái nữ của Vương gia sao có thể gả cho tên ăn mày nghèo hèn này? Đây chẳng phải là điều sỉ nhục sao? Người ta sẽ nói gì về con gái chúng ta? Người ta sẽ nói gì về ta? Đúng là làm mất mặt tổ tiên dòng họ.” Tuy vậy, tiểu thư vẫn kiên quyết với lựa chọn của mình. Phụ thân nổi trận lôi đình, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với nàng.
Đấng trượng phu mà Vương tiểu thư đã chọn
Tiết Nhân Quý có thể khiến cho thiên kim tiểu thư của Vương gia từ bỏ mọi thứ đi theo, vậy rốt cuộc chàng là ai? Tiết Nhân Quý là hậu duệ của một dòng dõi tinh anh; lúc nhỏ, phụ thân mất sớm; hầu hết thời niên thiếu, chàng đã trải qua cuộc sống của một nông dân. Tuy nhiên, Tiết Nhân Quý ôm giữ hoài bão lớn lao và chí hướng cao xa. Chàng chăm chỉ mài giũa kinh điển và rèn luyện võ thuật. Từ bộ y phục cũ rách bên ngoài, người ta không thể nhìn thấy sự giáo dưỡng và năng lực của chàng. Tài năng của chàng hoàn toàn không hiển lộ cho đến khi thê tử tương lai xuất hiện, trao thân gửi phận cho chàng.
Tấm lòng trung trinh son sắt
Sau khi thành hôn, đôi vợ chồng trẻ đã xây một ngôi nhà đơn sơ ở hang động nằm trên cao nguyên. Họ sống một cuộc sống thanh đạm bần hàn, không có bất cứ món của hồi môn nào. Thê tử tin tưởng tài năng của phu quân có thể giúp đỡ nước nhà, nàng khuyến khích chồng lên kinh ứng thí, theo đuổi sự nghiệp công danh. Đồng thời, nàng nhắn nhủ phu quân không cần lo lắng cho mình. Phu quân chăm chỉ học hành, chuẩn bị hành trang lên đường. Thê tử ở lại quê nhà, chờ đợi phu quân trở về; tuy nhiên nàng cũng không biết phu quân sẽ vắng nhà trong bao lâu.
Linh cảm mách bảo nàng, phu quân sẽ đạt thành tích xuất sắc trong kỳ thi. Khi đó, nước nhà đang lâm nguy, Tiết Nhân Quý có tài nghệ xuất chúng, đã được phái đi thảo phạt quân phản loạn ở biên giới phía Tây.
Tiết Nhân Quý đã chứng tỏ mình là một vị tướng dũng cảm và có năng lực. Với trận thắng ở Liêu Đông, hoàng đế Đường Thái Tông đã phát hiện ra tài năng của chàng. Hoàng đế nói: “Trẫm đang tìm kiếm một số tướng quân có thể giao phó trọng trách quân sự, và không ai có thể sánh được với khanh. Có khanh ở đây, trẫm thấy vui hơn so với việc chiếm được Liêu Đông.” (trích “Cựu Đường Thư”) Tiết Nhân Quý đã trở thành một vị tướng chủ chốt, phụng sự hai đời hoàng đế.
Mặt khác, thê tử của Tiết Nhân Quý vẫn sống trong hang động đổ nát. Ban đầu, nàng thỉnh thoảng nghe được tin tức của phu quân; nhưng thời gian lâu dần, phu quân đã biệt vô âm tín. Trải qua biết bao mùa đông lạnh lẽo trong cảnh túng quẫn, nàng vẫn tin tưởng một ngày nào đó phu quân sẽ trở về. Thỉnh thoảng, mẫu thân nàng lo lắng cho con gái, đã lén lút mang thức ăn và tiền bạc đến thăm nàng. Vương phu nhân cố gắng thuyết phục con gái về nhà, nhưng nàng đã quyết tâm một lòng một dạ chờ đợi cho đến khi phu quân quay về.
Sự hy sinh của nàng đã không uổng phí. 18 năm sau, Tiết Nhân Quý cuối cùng đã trở về, khi đó chàng là một tướng quân chủ lực trong quân đội của hoàng đế. Cuối cùng đôi vợ chồng đã được đoàn tụ.
Câu chuyện này đã được truyền tụng từ đời này sang đời khác với nhiều kịch bản khác nhau. Tấm lòng vô tư và thái độ dũng cảm của thiếu phụ họ Vương là kiểu mẫu về người phụ nữ Trung Quốc truyền thống với đức hạnh trung trinh. Trong mùa diễn Shen Yun 2018, phần tinh túy của câu chuyện này đã được tái hiện sống động trên sân khấu hiện đại thông qua tiết mục vũ đạo “Hàn Diêu”.
Shen Yun hiện đang lưu diễn trên toàn thế giới. Để xem thông tin về lịch diễn và đặt vé, vui lòng truy cập: vi.shenyun.com/tickets